XƯỚNG HỌA HÒA HẸN ĐÊM TRĂNG THƠ PHƯƠNG HÀ
|
Họa
MỘNG VỀ EM
( vui chút nhé)
Quên sao những buổi đứng bên em
Nhớ lúc hôn nhau trước cửa thềm
Chẳng ngại đau lưng trên liếp cứng
Không lo mỏi gối dưới chăn mềm
Năm canh đắm đuối luôn thong thả
Sáu khắc say sưa mãi dập – đềm(1)
Mới rõ tình yêu sao mãnh liệt
Khi xa mộng mị suốt về em
29-8-2014
Hoàng Từ
1.Dồn dập -êm đềm
Họa
VẪN ĐỢI EM
Chiều xuống hoàng hôn chẳng thấy em
Đêm về thơ thẩn mãi bên thềm
Nguyệt chờ xế bóng treo đầu núi
Lệ ưá canh khuya ướt gối mềm
Trăn trở niềm đau càng da diết
Mỏi mòn nỗi nhớ chẳng êm đềm
Trăng tròn, trăng khuyết theo năm tháng
Dẫu thế, những chiều vẫn đợi em
Văn Thanh
MƠ VỀ VƯỜN CŨ
Y vận Hò Hẹn Đêm Trăng của PH
Còn có nghĩa gì để nhớ, em ?
Dù ai thờ thẩn đứng bên thềm,
Vầng trăng ngày đó tuy chưa khuất,
Suối tóc giờ đây cũng vẫn mềm ?
Đêm hẹn hôm nao còn ấp ủ ?
Bến yêu thuở ấy thật êm đềm !
Mơ về vườn cũ xa xôi quá !
Còn có nghỉa gì để nhớ, em ?
Thục Nguyên
CHIỀU MƠ
Hãy để hồ thu soi bóng em
Xin đừng xao động lá bên thềm
Vòng tay khao khát vòng eo nhỏ
Vạt nắng vàng ươm vạt áo mềm
Ráng đỏ, đồi hoang, chiều lãng đãng
Son hồng,gót nhỏ, bước êm đềm
Tình ai trải mộng xanh màu cỏ
Trăng có trời mây có ...anh có em!
Thy lệ Trang
Massachusetts
HỌA
MỘNG VỠ
Có còn chi nữa hỡi cô em ! ?
Xe cưới kết hoa đón trước thềm
Kẻ đứng thẫn thờ tuôn lệ đẫm
Người đi thanh thản bước chân mềm
Bấy lâu thầm ước qua năm tháng
Nay lại chuốc sầu đến mỗi đêm
Nếu biết duyên tình không "hộ đối "
Thì đâu ôm mộng sánh cùng em . . .
Hữu Hảo
Họa
NHỚ CHUYỆN HẸN HÒ
Nhớ lại ngày nào – mới gặp em!
Dâng thân muỗi đốt mãi ngoài thềm
Tha hồ em rót chiêu đường mật
Vô số anh gom dạ nhuyễn mềm
Dạo ấy trăng non còn háo hức
Bây giờ tóc bạc vẫn êm đềm
Qua thơ bảy chữ mình ôn lại
Mượn cảnh tám hàng gởi tới em!
Trương Văn Lũy
0 nhận xét